Buồn.Chỷ.Thế.Thôi Super Tiểu Quái
Giới tính : Huy Hiệu : Tổng số bài gửi : 50 Kinh nghiệm bôn tẩu : 11353 Độ Tôn Kính : 2 Birthday : 14/02/1995 Join date : 02/07/2009 Tuổi : 29 Đến từ : Thiên Đàng- Địa Ngục ( Kon Người Của 2 Nơi) Tiếng Vang : Vang Với Nổi Chẳng Thấy Đâu - Chìm Hoài Ak Comments : ----• Trái Tim Tao Đựơc Làm Bằng Cát •-----
---• Thổi Một Cái Nát Mẹ Rồy Kòn Đâu •----
_________________End__________________
•-_- Buồn☻Chỷ☻Thế☻Thôy -_-•
| Tiêu đề: Kon Đường Bằng Lăng1 Sat Jul 04, 2009 8:03 pm | |
| Mỗi lần đi qua Giáp Bát, nhỏ lại thấy lòng mình nao nao. Nao nao không phải do mùi xăng xe đặc quánh trong không gian, càng không phải mùi điều hòa “tranh thủ” tràn xuống đường mỗi khi cánh cửa xe bus đóng mở. Mà nhỏ cảm nhận được cảm giác đó mỗi lần nhỏ ngắm nhìn hàng cây bằng lằng bên đường, đối diện bến xe. Con đường mà nhỏ ích kỷ gọi tên theo xúc cảm của riêng nhỏ - đường bằng lăng.
Nhỏ ra Hà Nội trọ học khi đường bằng lăng còn tím một góc trời. Nhỏ không biết là hữu duyên hay vô duyên nhưng khi bước chân xuống xe, còn lơ mơ trước cái mớ màu sắc hỗn loạn của thành phố, còn xoay xoay sau 6 tiếng bị nhồi nhét trên xe khách, nhỏ vô tình dựa vào hàng cây. Mệt, nhỏ lim dim mắt thì chợt khẽ nghe đâu đó vọng lại một lời chào lẫn trong sắc tím đậm màu của đám bằng lăng: “welcome to Hà Nội” (kinh, cây cũng biết nới tiếng anh đấy). Nhỏ chợt mỉm cười. Đó là những ngày đầu tháng 9. Đó cũng là những ngày đầu nhỏ tập làm người lớn, trở thành sinh viên, xa nhà và sống tự lập. Với nhỏ mọi thứ dường như xa lạ, con người, cảnh vật, kể cả cái mùi bánh mỳ giòn nóng ở bến xe hay mùi trứng tráng trên bếp than ven đường… Duy chỉ có hàng cây và con đường đó, với màu tím hoa học trò đó, đã mang lại cho nhỏ chút gần gũi thân thương.
Từ đó với nhỏ con đường bằng lăng trở thành người bạn. Nhỏ tìm thấy niềm vui khi khám phá sự đổi thay của hàng cây theo thời gian. Nhỏ thấy thú vị! Vào độ tháng 10-11- 12, khi những đợt giá rét tràn về Hà thành, chiếm lĩnh không trung thì cũng là lúc nhỏ phải tạm xa sắc tím của những bông hoa, đám lá xanh cũng chuyển sang sẫm vàng rồi từ từ chia tay thân, cành, nhường chỗ cho những quả bằng lăng quậy mình bung nở.
Đến tháng 1-2-3, bằng lăng lại cho ra đời một bức tranh đặc sắc. Trên những cành cây xương xẩu, khô cứng lại xuất hiện những chồi non đo đỏ, lá hơi nhòn nhọn hướng ra phía trước, nhìn xa xa giống như hàng phong của xứ Kim Chi mà nhỏ mê tít trong phim “Trái tim mùa thu”. Ngày xưa, trước lớp nhỏ cũng có cây bằng lăng nhưng nhỏ chẳng mấy khi để ý, vì nhỏ nghĩ chỉ có bọn con gái mềm yếu mới đi ngắm nhìn những thứ vô tri ấy. Nhưng giờ thì khác rồi, nhỏ như “thẩm thấu” được cả thanh âm trò chuyện của đám lá cây, tiếng cười khúc khích của những quả cầu bằng lăng đang khoe mình cùng lũ chim. Nhỏ nghe được, không phải nhỏ có thêm giác quan thứ mấy, mà có lẽ nhỏ đang dần lớn...
Tháng 4 về, đường bằng lăng rộn tiếng ve ngân, tiếng gió vi vu và xào xạc. Nhỏ lại chợt thấy lẩn khuất đâu đó trong đám lá cây, nhiều bông hoa bằng lăng đã hé nụ. Mùa hè đến rồi! Cây hoa phượng nhà hàng xóm cũng đã oằn mình thức giấc sau một kỳ nghỉ đông ngắn hạn. Nếu bằng lăng được đứng trên sân trường hay ven hồ thơ mộng, sẽ nhuốm buồn cho lũ học trò ngày cuối chia tay. Nhưng bằng lăng ở bến Giáp Bát không vậy, hàng ngày vẫn chứng kiến bao cuộc biệt li, đoàn tụ nên dường như điều đó trở lại trở thành niềm vui. Hè đến, tức là sẽ có nhiều người đến Hà Nội để tham quan, có nhiều thí sinh từ quê ngèo lên thị thành tìm cơ hội học tập. Hàng cây sẽ lại được nghe tiếng cười giòn tan của những sinh viên tình nguyện “Tiếp sức mùa thi”, lại có cơ hội làm bóng mát cho người đi đường. Vì thế, khi tháng 4 về dưới cái nắng hè oi ả, bức bối, nhỏ vẫn cảm nhận được một sức sống mãnh liệt và trẻ trung của hàng cây …
Nhanh thật, mới đó mà 3 năm, 3 năm không phải là dài nhưng cũng không phải quá ngắn cho nhỏ cảm nhận được sự đa chiều của cuộc sống. 3 năm qua, nhỏ cũng đã đặt chân trên biết bao con đường của Thủ đô, đường Nguyễn Du thơm nức mùi hoa sữa, đường bờ Hồ ngan ngát mùi hoa ban… Nhưng với nhỏ, dù con đường bằng lăng không thơm như những đường khác (đôi khi còn hôi vì mùi khai của những người vô ý thức) nhưng nhỏ vẫn thích dạo bước trên nó. Bởi nhỏ biết, mỗi con đường đều có những vẻ đẹp riêng, đều chứa đựng trong nó những giá trị khác biệt. Cũng giống như đường đời, dù thành công hay thất bại, dù con đường đó trải đầy hoa hồng hay chỉ toàn gai thì chúng đều có ý nghĩa. Ý nghĩa không bởi đó là kỷ niệm, mà nó còn là con đường bạn đã chọn. Con đường bạn dám đặt chân lên và bước đi về phía trước mà không hề hối tiếc. | |
|